Hành trình rũ bỏ bóng đen ma túy

23/06/2020 13:49

Cuộc hành trình rũ bỏ bóng đen của ma túy, tìm lại ánh sáng cuộc đời của chàng trai Vũ Anh Tú (38 tuổi) ở ngõ 651 Minh Khai, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội khiến chúng tôi tin vào những điều kỳ diệu vẫn luôn tồn tại.

 Anh Vũ Anh Tú thực hiện nghiêm việc điều trị nghiện các chất dạng thuốc phiện bằng thuốc thay thế

11 năm chìm trong ma túy

Tình cờ gặp anh Vũ Anh Tú tại cơ sở điều trị Methadone quận Hai Bà Trưng vào một ngày tháng 6, chúng tôi được nghe anh kể về câu chuyện chữa lành tuổi thanh xuân, đứng lên làm lại cuộc đời sau 11 năm triền miên trong ma túy. Nhìn cách nói chuyện niềm nở, phong thái đạo mạo của anh Tú, không ai ngờ rằng, chàng trai ấy đã từng một thời kiệt quệ vì ma túy. Với anh, đối diện với quá khứ cũng là cách để nhìn lại và có động lực cố gắng sống tốt hơn.

Hồi tưởng lại ký ức buồn của mình, giọng chùng xuống, anh bộc bạch, bắt đầu sử dụng ma túy từ năm 2001. Lúc đó, anh đang bán hàng nước, nghe theo lời rủ rê của một người anh hàng xóm để rồi từ đó chìm đắm trong làn khói trắng đến u mê, mụ mị. Anh điêu đứng, tiều tụy và đảo điên như một cái xác không hồn. Từ một thanh niên sức dài, vai rộng, anh sa sút đến thê thảm.

11 năm, mọi thứ dường như đã đảo chiều theo hướng xấu, công việc bị dang dở, bạn bè lánh xa và gia đình gần như suy sụp từ kinh tế đến tinh thần. “Giọt nước mắt của bố tôi như từng nhát dao đâm vào lồng ngực. Tôi xót xa khi chứng kiến những ánh mắt khinh bỉ, kỳ thị của họ hàng, làng xóm ném về phía gia đình mình”, anh Tú nhớ lại.

Biết vậy nhưng anh không thể nào dứt ra được, bởi ma túy làm suy nghĩ anh trở nên u mê và mọi mơ ước tuổi trẻ đã không còn khi ngày ngày phải suy nghĩ tìm cách để có ma túy. Cuộc đời anh tưởng chừng đã rơi vào vực thẳm chẳng thể cứu vãn khi hàng chục lần cai nghiện rồi lại tái nghiện.

Đã có lần anh buông xuôi, chấp nhận sống chung với ma túy. Thời điểm bố anh mất (năm 2010) cũng chính là lúc anh dần tỉnh ngộ. Sau những chuỗi ngày đen tối, bằng nghị lực, quyết tâm và ý chí tuyệt vời, anh Tú đã tìm đến cơ sở điều trị Methadone quận Hai Bà Trưng, mong muốn đoạn tuyệt với ma túy, làm lại cuộc đời.

Tìm lại cuộc sống sau 8 năm điều trị Methadone

Thật kỳ diệu, qua 8 năm điều trị Methadone từ năm 2012 đến nay, Vũ Anh Tú trở thành con người hoàn toàn khác. 8 năm, chẳng thể đong đếm nổi những gian truân, vất vả, nỗ lực của Tú và các y bác sĩ đã đưa anh trở về với ánh sáng cuộc đời.

"Nhờ sự chỉ bảo, chăm sóc, tư vấn tận tình của đội ngũ y, bác sĩ cơ sở điều trị Methadone quận Hai Bà Trưng, sau 8 năm điều trị duy trì không quản mưa nắng, gió rét, tôi thấy sức khỏe đã tốt hơn rất nhiều. Trước khi uống thuốc, tôi chỉ nặng 37kg nhưng giờ đây đã tăng lên 53kg. Cơ thể khỏe mạnh, tinh thần ổn định, tôi không còn cảm giác thèm nhớ ma túy, sinh hoạt điều độ”, anh Tú chia sẻ.

Từ khi cai nghiện bằng Methadone thành công, anh Tú dần lấy được lòng tin của gia đình và những người xung quanh. Giờ đây, trước mặt chúng tôi là một chàng trai rắn rỏi, mạnh khỏe, đôi mắt long lanh, nụ cười thường trực trên môi.

Cuộc sống của anh Tú trở nên có nghĩa hơn khi anh có công ăn việc làm ổn định. Hiện anh đang là nhân viên bán hàng vật liệu xây dựng, thêm nghề cắt gọt kim loại, với thu nhập 8 triệu đồng/tháng. Sau những tháng ngày lao động vất vả, anh Tú dành dụm được một khoản kha khá chuẩn bị cho việc lập gia đình và những kế hoạch làm ăn nho nhỏ trong tương lai.

Trải qua cuộc hành trình gian nan từ một người nghiện ngập thành một con người hoàn lương, anh Vũ Anh Tú nhắn nhủ: “Để có một tinh thần khỏe mạnh, các bạn trẻ hãy tránh xa mọi cám dỗ. Hãy lao động, vận động và làm nhiều việc tốt, hạnh phúc sẽ luôn mỉm cười”.

8 năm điều trị cho anh Vũ Anh Tú, bác sĩ Nguyễn Thị Tuyết Mai, Trưởng cơ sở điều trị Methadone quận Hai Bà Trưng cảm nhận, anh là một người giàu tình cảm, dễ mến và có quyết tâm cao trong quá trình cai nghiện. Nhiều lúc bác sĩ cảm động đến rơi nước mắt khi sáng sớm thấy trước cửa phòng mình là những mớ rau bí, túi hoa quả… cùng những lời nhắn gửi bình dị của anh Tú sau mỗi lần về quê.

“Là người hiểu rõ hoàn cảnh đặc biệt của bệnh nhân, nhiều lần chứng kiến Tú khóc như một đứa trẻ khi phải nằm viện vì mắc các bệnh kèm theo, tôi thấy thương Tú vô cùng. Nhưng tôi rất khâm phục ý chí vượt qua sự mặc cảm, lỗi lầm để hoàn lương của Tú”, bác sĩ Mai cảm nhận.

Top