Tình yêu hồi sinh gã nghiện

21/02/2020 14:23

Qua Trung tâm hỗ trợ sáng kiến phát triển cộng đồng (SCDI), chúng tôi biết đến anh Thi, Trưởng nhóm Ban Mai Xanh chuyên cứu sốc cho những người sử dụng ma túy tại Điện Biên. Và những câu chuyện về Ban Mai Xanh, về anh Thi cũng như những những thành viên trong nhóm cho chúng ta thêm vững tin và hy vọng rằng tình yêu, tình người có thể làm nên thật nhiều điều kỳ diệu.

Theo gia đình rời Thái Bình lên Điện Biên khi mới 7 tuổi, cậu con út tên Thi vốn được bố mẹ nuông chiều bỏ học sớm, theo chúng bạn trong các cuộc vui quên tháng ngày. Rồi giống như nhiều thanh niên khác sinh sống tại Điện Biên - tỉnh biên giới với con đường vận chuyển heroin từ Lào sang Trung Quốc, anh nghiện ma túy và mang trong mình virus HIV.

“Hồi ấy mỗi lần giặt đồ, mẹ lại lấy cái que dài cả mét khều qua khều lại, ngâm quần áo anh vào thuốc tẩy. Cái quần vải thô màu xanh loang hết, như quần dàn di…”

Hình ảnh chiếc quần vải thô loang màu ấy vẫn luôn gợi anh nhớ về những đêm dài không ngủ, anh sống trong kỳ thị, của người thân, của chính mình, trong lo sợ và trống rỗng khi nghĩ về tương lai.

Cũng tại mảnh đất Điện Biên, chị Lả, người con gái lớn lên từ bản Mới, lại mang những ký ức buồn về mối tình thanh xuân khi HIV đã lấy đi người chị thương và để lại chị một cuộc sống khép mình trong bốn bức tường.

Chia sẻ về quảng thời gian đó, chị Lả cho biết: "Lúc đó người yêu mất, mình lại nhiễm. Không muốn sống nữa, đau khổ lắm, người ta không hiểu như bây giờ. Đi ăn đám cưới, đám cỗ, người ta còn không dám ngồi cạnh mình…",

Đâu ai biết được rằng chính những tháng ngày sinh hoạt chung ở Tia Nắng Mới - CLB hỗ trợ những người sống chung với H vào năm 2008, tia nắng tình yêu đã le lói trong hai mảnh đời riêng, nhưng chung nhiều nỗi niềm ấy.

Vợ chồng anh Thi chị Lả

“Nói thật khi anh chị đến với nhau, hai bên gia đình đều phản đối. Trong quan niệm của các cụ lúc bấy giờ, chồng thì nghiện, vợ lại bệnh tật như thế thì chúng mày sống với nhau kiểu gì, chỉ có làm khổ nhau thôi…”.

Nhưng chị Lả quyết tâm về chung một mái nhà với anh Thi. Những ngày đầu khi về sống với nhau, khó khăn chồng chất. Có khi chưa đến mùa thóc, nhà hết cả gạo ăn, tài sản của hai vợ chồng chỉ vỏn vẹn một chiếc xe đạp cọc cạch.  

“Lúc anh chị đến với nhau ý, Tết mà, đêm giao thừa, hai đứa muốn đi xem pháo hoa trên phố. Vẫn cái xe đạp cọc cạch, hai đứa đèo nhau đi. Ôi ra ngoài đường, người ta đi xe máy hết, cứ vút qua vút qua. Anh cũng chẳng biết có cái sức mạnh gì mà đi xe đạp thôi cũng vui, cũng cứ đi như người ta…”, anh Thi kể.

Tình yêu lớn dần theo những bao thóc

Anh Thi kể những ngày đầu về ra mắt, mẹ chị Lả nhất quyết không đồng ý. Ngại ngần khi chàng rể tương lai chưa thoát khỏi con đường nghiện ngập, bản thân con gái mình lại đang sống chung với bệnh tật. Mỗi lần chị không ở nhà, bà lại sang nói khéo để anh Thi đi về. Dần dần, chính sự tu chí và chân tình của anh đã cảm hóa được trái tim người mẹ ấy.

“Lúc đầu bà cho vợ 3 bao thóc, rồi tăng lên 7 bao. Dần dần về sau này, gần một năm, bà thấy anh không đến nỗi nào, so với các con thì có phần quý mến hơn. Bà mới chuyển hết thóc sang bên này… Giờ anh là rể cưng của bà luôn!”

Bằng tình yêu và sự kiên trì, chị thuyết phục anh vào điều trị methadone vào tháng 7/2011. Một chương đời mới mở ra khi hai vợ chồng cùng Trung tâm Học tập Cộng đồng của xã bắt đầu hành trình truyền thông đến các bản về phòng chống lây nhiễm HIV tại cộng đồng, trên chính chiếc xe không có nổi tấm chắn bùn ngày nào.

Vào năm 2016, dưới sự hướng dẫn kỹ thuật của Trung tâm Hỗ trợ Sáng kiến Phát triển Cộng đồng (SCDI), anh Thi và những thành viên nhóm bắt đầu hành trình cứu sốc tại các bản. Sau gần 4 năm triển khai hoạt động cứu sốc tính đến nay, Ban Mai Xanh đã cứu được 143 người.

(Bài sau: Ban Mai Xanh về bản).
Top